
Trường Phong Độ
Thể loại: Cổ đại, hoan hỉ oan gia, duyên trời tác hợp, cưới trước yêu sau, cung đình hầu tước, HE Nhân vật chính: Liễu Ngọc Như, Cố Cửu Tư V
👦 Mặc Thư Bạch
Ebook : KK TruyệnTình Trạng : Hoàn thành - 177
Nguồn : sunrises6.wordpress.com - TruyenFull
[PRC] (bản dịch - full - 177)
[Epub] (bản dịch - full - 177)
Cập nhật: 02:07 - 08/12/2020VIDEO DOWNLOAD EBOOK TRUYỆN
Nhân vật chính: Liễu Ngọc Như, Cố Cửu Tư
Văn án:
Thời cổ đại, nữ nhân chỉ có thể gả cho một người, sau đó là cuộc sống gia đình, giúp chồng dạy con, quản lý nhà cửa.
Vì muón có thể gả cho một phu quân tốt, Liễu Ngọc Như noi theo mọi người, tận lực tu tâm dưỡng tính, trở thành khuê tủ điển phạm suốt mười lăm năm ròng.
Không ngờ được, kết quả lại như công giã tràng, nàng bị buộc gả cho một kẻ ăn chơi trác tiếng có tiếng khắp Dương Châu - Cố Cửu Tư.
Gả cho kẻ như vậy, đời nàng coi như đã bị hủy hoại.
Nhất là gả xong nàng mới phát hiện người này cũng bị ép cưới nàng.
Tâm Liễu Ngọc Như hóa tro tàn, nàng tự nhốt mình trong phòng. Ba ngày sau, nàng giác ngộ một điều.
Gả cho kẻ ăn chơi trác táng thì việc gì phải làm khuê tú nữa?
Vì thế ngày thứ ba sau khi thành hôn, vị khuê tú nổi tiếng dịu dàng ở Dương Châu run rẩy cầm đao, dùng hết dũng khí của cả một đời tiến vào thanh lâu. Nàng nhìn Cố Cửu Tư đang say như chết mà nói, “Đứng lên.”
Từ đó cuộc đời Cố Cửu Tư nhanh chóng thay đổi.
Dù là những tháng ngày ăn chơi hay khi làm quan nhất phẩm, nữ nhân này vẫn đứng bên hắn. Nàng đỡ lấy hắn bằng thân mình mảnh mai yếu đuối và bảo, “Đứng lên.”
Thế nên mặc cho bị róc xương róc thịt, mặc cho giãy giụa đứng lên từ vũng bùn, hắn cũng muốn cắn răng cõng nàng trên lưng đi qua cả đời này.
Với Liễu Ngọc Như mà nói, trong mười lăm năm đầu đời, sống là để tìm một nam nhân tốt. Đến khi gặp được Cố Cửu Tư nàng mới biết nam nhân tốt sẽ khiến nàng hiểu rằng sống là vì chính mình.
Ta nguyện lấy máu thịt này che mưa chắn gió, để váy nàng không vương bụi trần, để thái dương kia chẳng đọng sương.
Ta nguyện hóa thành cơn gió lớn, đưa quân đi vạn dặm.
Một câu giới thiệu vắn tắt: Phu quân ăn chơi trác táng biến thành nam thần.
Có thể bạn thích:
1. Phu quân đến từ tương lai / Phu quân đến từ mạt thế2. Sa điêu người đại diện, quân huấn bạo hồng / Sa điêu người đại diện, mang h...3. Bạch Quả Chi Đồng Nhân Thiếu Niên Ca Hành4. Vụng Trộm Yêu Anh5. Thập Niên 60: Làm Giàu, Dạy Con6. [Đam Mỹ] Độc Sủng Hậu Cung7. Giả thiên kim kế thừa nhà tang lễ sau8. Làn đạn nói cho ta giết người hung thủ là hắn9. Nữ xứng nàng một lòng lễ Phật10. Hào môn nghịch tử, tại tuyến dưỡng mẹ- 1. Chương 1: Đính hôn
- 2. Chương 2: Tuyệt, hắn tán thành hôn sự này!
- 3. Chương 3: Không phải bảo gả cho ta sẽ lập tức nhảy hồ Sao?
- 4. Chương 4: Công tử tìm được ý trung nhân rồi!
- 5. Chương 5: Cuộc đời này của nàng kết thúc rồi
- 6. Chương 6: Cả nhà Cố Cửu Tư đều có bệnh!
- 7. Chương 7: Giang Nhu nhàn nhã uống trà
- 8. Chương 8: Diệp Thế An trở về!
- 9. Chương 9: Sớm muộn gì ngươi cũng sẽ tán thành phương án hòa ly của ta
- 10. Chương 10: Tâm của hắn mệt mỏi quá
- 11. Chương 11: Không xong rồi, đại thiếu gia đi Xuân Phong Lâu!
- 12. Chương 12: Nếu còn tiếp tục thế này thì đời nàng xong thật rồi
- 13. Chương 13: Đại công tử phải sửa tính lại
- 14. Chương 14: Nàng vác đao đến Xuân Phong Lâu
- 15. Chương 15: Người cần hắn lo lắng là Cố Cửu Tư
- 16. Chương 16: Mau đứng dậy đi đọc sách!
- 17. Chương 17: Ngươi hãy vì ta mà cố gắng một lần
- 18. Chương 18: Nghĩ thôi cũng thấy cuộc sống tương lai của hắn khổ sở cỡ nào
- 19. Chương 19: Vương Vinh
- 20. Chương 20: Ta sủng nàng, thương nàng, là để súc sinh như ngươi sỉ nhục nàng à?
- 21. Chương 21: Cảm ơn ngươi, thiếu phu nhân của ta
- 22. Chương 22: Hắn là tia sáng duy nhất trên thế gian này
- 23. Chương 23: Lang quân, im miệng đi!
- 24. Chương 24: Bài bạc cứu người
- 25. Chương 25: Thắng thì phú khả địch quốc, thua thì táng gia bại sản, cược hay không?
- 26. Chương 26: Quân tử khả khi chi dĩ phương, nan võng dĩ phi kỳ đạo
- 27. Chương 27: Thứ nàng cầu cả một đời thật ra cũng chỉ là hai tiếng tôn nghiêm
- 28. Chương 28: Nếu ngươi cứ tử tế với ta như vậy, ta sẽ không phải sầu lo nữa
- 29. Chương 29: Hàng năm có hôm nay, mỗi tuổi có hôm nay
- 30. Chương 30: Lang quân chân thành đối đãi ta, giờ đây ta quyết liều chết vì hắn
- 31. Chương 31: Họ dựa vào đối phương như thể cả thế gian chỉ còn lại hai người
- 32. Chương 32: Là Diệp Thế An!
- 33. Chương 33: Cố Cửu Tư, ngươi ghen à?
- 34. Chương 34: Ngươi chỉ cần là chính mình, ta đã rất vui rồi
- 35. Chương 35: Cố Cửu Tư, đứng lên!
- 36. Chương 36: Cầu mong muôn nơi nhà cao cửa rộng
- 37. Chương 37: Ngọc Như, chúng ta tới rồi
- 38. Chương 38: Người trẻ tuổi phải biết kiềm chế
- 39. Chương 39: Chu Diệp không phải nhi tử ruột thịt của Chu đại nhân
- 40. Chương 40: Lần đầu tiên hắn cảm thấy, chuyện mình làm quả thật càn rỡ
- 41. Chương 41: Nữ nhân một khi lún sâu vào chuyện tình cảm thì chẳng thể trốn thoát
- 42. Chương 42: Bút vẽ lông mày, tay thoa son, xin gửi tương tư vào dung nhan này
- 43. Chương 43: Đệ muội dũng mãnh thiện chiến, thật là một vị tướng oai hùng
- 44. Chương 44: Tốt đến cỡ nào? Tốt đến mức muốn sống cùng ngươi cả đời
- 45. Chương 45: Hắn nên đối đãi nàng như với thê tử
- 46. Chương 46: Hôm nay đến Triệu phủ, ta sẽ thay đại nhân tháo gỡ phiền phức, nhất quyết không để đao kiếm của binh lính dính má
- 47. Chương 47: Sao ngươi nghịch ngợm thế
- 48. Chương 48: Hắn làm chức quan này, vấy bẩn đôi tay mình, tất cả là vì cô nương đứng trước mặt
- 49. Chương 49: Ngươi đã không thể quay về thì chi bằng đi theo ta
- 50. Chương 50: Khi hắn đến, nàng không còn sợ hãi
- 51. Chương 51: Vì danh tiết của nàng, hôm nay đừng hòng có kẻ nào thoát ra ngoài!
- 52. Chương 52: Ta chỉ quan tâm ngươi
- 53. Chương 53: Hắn không thể chấp nhận nam nhân thứ hai xuất hiện trong cuộc đời Liễu Ngọc Như
- 54. Chương 54: Người này là đường về nhà, là chốn dừng chân của cả đời hắn
- 55. Chương 55: Tại sao hắn không thể dũng cảm một chút, tiến lên một chút, cố gắng một chút?!
- 56. Chương 56: Chậm rãi chấp nhận ta, trao tâm cho ta
- 57. Chương 57: Ngươi nói xem, nàng yêu ta hay yêu tiền?
- 58. Chương 58: Nàng muốn đi Dương Châu
- 59. Chương 59: Chúng ta thành thân, ta thật cao hứng
- 60. Chương 60: Liễu Ngọc Như ta chính là người như vậy
- 61. Chương 61: Sơn cao thủy viễn nhân vị hoàn, tương tư phong diệp đan
- 62. Chương 62: Nàng có nhớ ta không? Không, nàng rất vui sướng
- 63. Chương 63: Chuyện Cố gia năm ấy là do một tay y tính kế
- 64. Chương 64: Có người bày binh bố trận
- 65. Chương 65: Cố lão gia chưa chết, muội đã đến thì hãy mang chúng ta đi cùng
- 66. Chương 66: Vương đại nhân bị ám sát!
- 67. Chương 67: Chạy trốn khỏi Dương Châu
- 68. Chương 68: Còn thẫn thờ làm gì, mau gọi phu quân nào
- 69. Chương 69: Nàng sợ hãi
- 70. Chương 70: Người nàng thật lòng thích là Cố Cửu Tư
- 71. Chương 71: Tướng mạo Lạc tiểu công tử khác hẳn Lạc Tử Thương
- 72. Chương 72: Trở về Vọng Đô
- 73. Chương 73: Đời người trước sau gì cũng phải đối đầu với thử thách
- 74. Chương 74: Nương tử, ta thật sự không cố ý
- 75. Chương 75: Liễu Ngọc Như gài bẫy bà ta
- 76. Chương 76: Lão tặc Lương Vương đến rồi đấy à
- 77. Chương 77: Ta có liều mạng cũng không cho bọn chúng tiến vào thành Vọng Đô
- 78. Chương 78: Ta từ bỏ thành Vọng Đô
- 79. Chương 79: Trời đất chứng giám, giang sơn làm mai Liễu Ngọc Như, nàng là thê tử của ta
- 80. Chương 80: Giống như ta nhớ nàng vậy
- 81. Chương 81: Đêm động phòng hoa chúc
- 82. Chương 82: Trừ phi nàng bỏ ta, còn không thì cả đời này chúng ta sẽ mãi mãi ở bên nhau
- 83. Chương 83: Lần đầu đến Đông Đô
- 84. Chương 84: Kẻ ta đề phòng là Phạm Ngọc
- 85. Chương 85: Hễ ta bắt gặp ngươi đưa đồ Linh tinh cho phu nhân ta thì sẽ đánh ngươi một trận
- 86. Chương 86: Một bát mì, một ngọn đèn, đây chính là cuộc sống
- 87. Chương 87: Điện hạ, không phải ta đánh ngài
- 88. Chương 88: Phu nhân, công chúa mời ngài tham dự
- 89. Chương 89: Muốn tra xét vụ án này thì cữu cữu ta là điểm mấu chốt
- 90. Chương 90: Chỉ là khoảng thời gian ngắn ngủi nhưng một khắc không có nàng tựa như thiên trường địa cửu
- 91. Chương 91: Ngọc Như, ta sẽ không để kẻ khác ức hiếp nàng
- 92. Chương 92: Công tử bị người của Hình Bộ áp giải!
- 93. Chương 93: Kẻ bề trên chẳng có ranh giới cuối cùng như nàng tưởng đâu
- 94. Chương 94: Cứ nghĩ về nàng là ta không thể đứng đắn
- 95. Chương 95: Gọi ta là Cố đại nhân!
- 96. Chương 96: Không phải trong lòng ta chẳng có chàng, ta chỉ đơn thuần tin chàng thôi
- 97. Chương 97: Ngài biết mẫu thân mình là ai không?
- 98. Chương 98: Ta muốn gặp Lục Vĩnh
- 99. Chương 99: Hắn không hổ thẹn với hoàng thượng, với bằng hữu, với bách tính, với gia đình, và càng không hổ thẹn với Liễu Ng
- 100. Chương 100: Thể xác nàng đau, còn nỗi đau của hắn nằm trong tâm khảm
- 101. Chương 101: Đồ Lừa đảo, hắn đúng là một tên bịp bợm
- 102. Chương 102: Muôn sự đều do người làm nên
- 103. Chương 103: Cố thiếu phu nhân, phiền ngài theo chúng ta vào cung một chuyến!
- 104. Chương 104: Liễu Ngọc Như, nàng đừng thích ta nhiều như thế có được không?
- 105. Chương 105: Bọn họ ức hiếp nàng, ta sẽ bắt họ phải trả giá
- 106. Chương 106: Hắn có liễu ngọc như
- 107. Chương 107: Cô vợ nhỏ của ta biết cách kiếm tiền lắm, ngài giao tiền cho nàng đi
- 108. Chương 108: Hay ngươi cũng đến làm ở ngự sử đài đi?
- 109. Chương 109: Ta hy vọng trong tương lai, hai ta vĩnh viễn ghi nhớ tại sao mình đi trên con đường này
- 110. Chương 110: Cữu cữu xấu tính nhưng giàu lắm
- 111. Chương 111: Thần cũng tán thành
- 112. Chương 112: Ta cũng muốn cưới cô vợ nhỏ
- 113. Chương 113: Phu thê các ngươi nói chuyện có lý một chút được không?
- 114. Chương 114: Nam nhân ưu tú không bao giờ sợ cạnh tranh
- 115. Chương 115: Trẫm ban cho ngươi cái tên thành giác
- 116. Chương 116: Cố cửu tư sẽ tham gia tu sửa hoàng hà
- 117. Chương 117: Cữu cữu đã bói cho ngươi một quẻ, hôm nay ngươi không nên ra ngoài
- 118. Chương 118: Mau lên, lôi hết đống xác chết vào
- 119. Chương 119: Ngài có thể báo thù bất kỳ lúc nào, ta sẽ chờ
- 120. Chương 120: Phu nhân, lúc quỳ trông ta vẫn đẹp trai chứ?
- 121. Chương 121: Ngọc như, ta cái gì cũng giỏi hơn lạc tử thương
- 122. Chương 122: Mau khiêng hắn đi!
- 123. Chương 123: Giúp ta điều tra thêm về lạc tử thương
- 124. Chương 124: Cửu ca, ta bị vứt bỏ
- 125. Chương 125: Bá tánh huỳnh dương chào mừng ngài!
- 126. Chương 126: Thiếp thân là thê tử của cố cửu tư, ta tới để đón phu quân về nhà!
- 127. Chương 127: Phu nhân, ta bị bọn họ ép buộc!
- 128. Chương 128: Nguyện vọng duy nhất của lạc y thủy là vĩnh viễn không quay về dương châu
- 129. Chương 129: Cữu cữu có biết tần nam ở dương châu không?
- 130. Chương 130: Ông trời trao nàng cho ta đã là bất công lớn nhất
- 131. Chương 131: Nếu đây là con ta, ta sẽ bảo nó không hề sai
- 132. Chương 132: Ta không còn cơ hội nữa
- 133. Chương 133: Ta khác bọn họ
- 134. Chương 134: Nếu tên ta được ghi lại trong sử sách thì ta hy vọng không chỉ vì ta là thê tử của chàng, mà còn vì ta là liễu ngọc
- 135. Chương 135: Tại hạ là liễu ngọc như, chủ nhân của liễu thông thương hành, xin bái kiến lưu tam gia
- 136. Chương 136: Không sao, chứng cứ đầy đủ nên phó bảo nguyên đã bị bắt
- 137. Chương 137: Ông từng hứa với trời cao, từng uống máu ăn thề, từng tuyên bố không phụ lòng bách tích thiên hạ, từng gửi gắm t�
- 138. Chương 138: Đây là lần đầu tiên ta được người khác kỳ vọng, ta không thể phụ lòng ông ấy
- 139. Chương 139: Quân tử giữ lời hứa hai mươi năm, sợ gì không dùng sinh mạng an ủi cố nhân
- 140. Chương 140: Cửu ca, cảm ơn ngươi
- 141. Chương 141: Thẩm minh sẽ luôn về bên diệp vận
- 142. Chương 142: Trước kia ta thấy ngươi đã ấu trĩ còn lắm mồm, nhưng giờ ngươi im lặng thì lòng ta lại khổ sở
- 143. Chương 143: Đây đúng là thời tiết đẹp để giết người
- 144. Chương 144: Nàng vững tin mọi người có thể sống sót, và cũng cần phải tin như thế
- 145. Chương 145: Lạc tử thương, đừng giữ lương tâm của ngài cho ta
- 146. Chương 146: Nhìn kìa, hắn không phụ lòng nàng
- 147. Chương 147: Nàng là tâm can của ta
- 148. Chương 148: Ta chỉ đang xem có thật sự mang thai không
- 149. Chương 149: Sao ngươi lại mang họ giang
- 150. Chương 150: Ngài hãy ghi nhớ mình là người giang gia
- 151. Chương 151: Quay về đông đô
- 152. Chương 152: Ai cũng là bào thai ngông cuồng do trời cao sinh ra và nuôi dưỡng, tại sao cuối cùng đều rơi xuống phàm trần?
- 153. Chương 153: Ta còn trẻ mà đã phải nuôi thằng con bất trị
- 154. Chương 154: Hắn làm điều mình muốn làm và yêu người mình muốn yêu
- 155. Chương 155: Đại hạ còn cố cửu tư
- 156. Chương 156: Có tiền mới có quyền lựa chọn
- 157. Chương 157: Phu nhân ta đẻ mà các ngươi kéo cả bầy đến nhà ta làm gì?
- 158. Chương 158: Di chiếu trong tay trương ngọc chỉ có một kết quả duy nhất
- 159. Chương 159: Bệ hạ băng hà
- 160. Chương 160: Phúc thẩm vụ án lạc gia
- 161. Chương 161: Kẻ diệt sạch lạc gia là ta đấy, thì sao nào?
- 162. Chương 162: Tìm cơ phu nhân, rút củi dưới đáy nồi
- 163. Chương 163: Mong quân vĩnh viễn như ánh trăng trên trời cao, ngàn đời sáng trong không nhiễm bụi trần
- 164. Chương 164: Truy nã lạc tử thương
- 165. Chương 165: Nếu ngay cả một đứa bé cũng bị hận thù vấy bẩn thì chỉ dùng máu mới rửa sạch được
- 166. Chương 166: Đây chẳng phải vốn là kết cục của tiêu minh ta sao?
- 167. Chương 167: Thế gian này vẫn còn cố cửu tư
- 168. Chương 168
- 169. Chương 169
- 170. Chương 170: Đây là đường sống duy nhất của chúng ta
- 171. Chương 171: Thành tần bị công phá
- 172. Chương 172: Đêm nay lấy máu thịt bảo vệ đông đô, lấy cái chết trấn giữ hoàng hà, lấy linh hồn che chở thương sinh!
- 173. Chương 173: Ca múa đón chào thịnh thế, ánh sáng chiếu rọi nhân gian
- 174. Chương 174
- 175. Chương 175: Ngoại truyện Cố Cẩm: Khi gặp cố cẩm, hắn mới biết mình chỉ là người phàm trần
- 176. Chương 176: Ngoại truyện Diệp Thế An: Sính lễ mà hắn chuẩn bị hơn mười năm rốt cuộc cũng phát huy tác dụng
- 177. Chương 177: Ngoại truyện Giang Hà: Thế giới sau khi giang hà trùng sinh
Trang 1/4, dòng 1 - 50 / 177
Đăng bởiKK Truyệnlúc9:07 SA2020-12-08T09:07:00+07:00
Truyện mới hơn← Chư Thiên Mạnh Nhất Đại BossTruyện cũ hơnÔng Xã, Tiếp Chiêu Đi! →
Không có nhận xét nào: